Trời mưa sau chuỗi ngày hạn hán, bác nông dân mừng rỡ, ngẩng mặt lên cám ơn ông trời. Nhưng người đi xe máy ngoài đường thì bực dọc, ngẩng cổ lên trời phun nước bọt, nước bọt không tới trời quay trở lại làm bẩn mặt mình.
Trăng sáng, bậc thi nhân vui mừng vì có cảm hứng nên văn chương lai láng, xuất khẩu thành thơ. Nhưng tên trộm trên mái nhà bị rượt đánh thì căm tức ghê lắm, buông lời nguyền rủa cay độc, chửi càng to càng nhiều chó rượt.
“Trời mưa, trăng sáng” đều là những sự vật mà thôi, nhưng lại có nhiều kẻ thương người ghét, tất cả là do “góc nhìn”. Đức Chúa, Đức Phật đều rất vĩ đại, nhưng vẫn có nhiều kẻ ghét người thương tuỳ theo việc có đồng tình với đạo giáo đó hay không. Thì một người trần mắt thịt trên con đường vươn đến đỉnh cao cuộc đời của mình ắt phải vượt qua nhiều sự nhìn nhận mâu thuẫn, những lời chỉ trích, đánh giá tiêu cực, mà đôi khi là do khác góc nhìn, khác quan điểm, thậm chí còn là những lời bịa đặt ngu xuẩn, những bằng chứng “rẻ tiền”, duy ý chí và bánh bèo.
Người thương sẽ hiểu. Kẻ ghét sẽ ghét. Bạn cứ nhẹ lòng mà tập trung vào sự cống hiến của mình. Và suy nghĩ về mấy mươi năm sau, sẽ thấy mọi chuyện bây giờ thật nhỏ bé.
Đừng tham gia vào những cuộc đả kích của đám đông dành cho người khác trên mạng. Vì “đám đông thì ngu xuẩn”, và bạn cũng không biết một ngày nào đó nếu mình thức dậy và nhận được sự “căm ghét vô cùng cảm tính, vô cùng mù quáng” từ hàng ngàn người khác trên mạng, thì bạn sẽ sống thế nào? Cái gì mình không muốn thì đừng làm với người khác.
Điều tốt của thị phi là nó giúp bạn nhận ra ai là người tỉnh táo khách quan, yêu thương thật sự, và ủng hộ thật lòng. Bạn sẽ ngạc nhiên khi một vài lời tiêu cực (đôi khi thật ngu xuẩn khiến bạn phải trợn tròn mắt lên rồi cười) lại dễ dàng tác động đến những người mà bạn nghĩ rằng đã chia sẻ một phần máu thịt của mình cho họ. Đừng lo lắng nhiều, cuộc đời bạn lại được “thanh lọc”. Vũ trụ tự có sự an bài để những người xung quanh bạn và bạn xứng đáng với nhau. Nhờ vậy bạn sẽ còn những người bạn thật sự ở bên cạnh mình. Bạn thậm chí còn phải cám ơn mấy cái thị phi đó, vì nó giúp bạn “né” bớt các thể loại bánh bèo ăn hại, để gặp được người mà cho dù cả thế giới có chửi vào mặt bạn, thì họ cũng nhìn bạn bằng con tim trìu mến. Dù cho có điều gì xẩy ra, hãy cám ơn mọi sự, về chung cuộc.
Nhàn cư vi bất thiện, người ở không hay bàn chuyện thị phi, hóng hớt. “Bóc phốt” là từ thường có trong từ điển và thế giới của những người rãnh rỗi.
Tác giả cuốn sách “Predator Thinking” cưới vợ lần thứ hai, cô vợ người Châu Á. Về ra mắt bố vợ, bố vợ có vợ cả và cả vợ hai. Tác giả nghĩ bố vợ “ông ấy thật kỳ quặc, cưới mỗi lần một người thôi chứ, nếu không thể chỉ yêu một người thì phải có cái dũng khí li dị”. Còn bố vợ nhìn tác giả “thằng đấy không ra gì, đã cưới ai thì phải có trách nhiệm và bảo bọc họ cả đời, yêu người khác thì cưới thêm cô nữa”. Hai gã đàn ông đều “kỳ quặc” trong một thế giới cũng kỳ cục.
Con cái không phải là một món “trang sức” của ba mẹ. Nhưng nhiều ba mẹ lại không nhận thức được rằng mình chỉ đang “sử dụng” con mình để thoả mãn bản ngã, dưới lớp vỏ bọc của thứ được gọi là “nhân danh tình yêu”. Hãy cho đứa trẻ đó sự tĩnh lặng. Dưới một góc nhìn khác, người mà sâu thẵm bên trong họ rất tự ti về bản thân, và cũng thiếu vắng tình yêu thương, trong vô thức họ làm như thế, mượn con trẻ để nhận được tình yêu thương từ cộng đồng. Hãy nhìn nhận bằng con mắt cảm thông.
Đôi khi hiểu hay không còn do trí tuệ của mỗi người. Cũng đừng kỳ vọng quá nhiều.
Đừng cố gắng làm “người tốt”. Vì người tốt là những người rất nguy hiểm. Rất nhiều người cố làm người tốt đã tự vẫn cả rồi.
Đừng vui khi nhiều người thần tượng mình. Hãy nhắc họ đừng thần tượng mà hãy hành động. Vì thần tượng quá dễ biến thành “tượng thần”.
Nguyễn Công Trứ viết thơ lên chiếc mo cau, che đít bò. Cụ quả biết cách nghêu ngao quay lưng vào sự “ngu xuẩn” của thiên hạ, cười khẩy lên “miệng lưỡi của thế gian”.
P.S: Hình lúc tôi đậu đại học, có bài “diễn thuyết đầu tiên trong đời”, ở bên những người luôn yêu thương, tin tưởng và ủng hộ tôi :- )